Người Việt Nam là những con người THÔNG MINH, CHĂM CHỈ. Nghĩa là họ sẵn sàng và biết cách làm thế nào để có được cuộc sống sung túc!
Họ biết cách giúp đỡ chính mình và giúp đỡ những người xung quanh. Họ không cần phải đọc sách ĐẮC NHÂN TÂM, nhưng họ biết cách làm thế nào để sống tốt với cộng đồng.
Bằng chứng là sự đoàn kết trong đấu tranh giải phóng dân tộc, giành lại quyền tự do dân chủ. Chỉ một vài cụm từ thôi cũng đủ để hiểu con người đất nước ấy: "tình làng nghĩa xóm", "hàng xóm láng diềng tối lửa tắt đèn có nhau" - là câu cửa miệng của mọi vùng miền và có trong văn hóa ứng sử của hơn 54 dân tộc,...
Thể hiện tinh thần tương trợ lẫn nhau: "Một miếng khi đói bằng cả gói khi no", "lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm là rách nhiều, là rách nhiều đùm lá rách tả tơi",... đó là sự san sẻ, tinh thần yêu thương lẫn nhau.
Họ còn là những người thấm thía giá trị của lao động:
"...Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần,..."
"...Một hạt lúa vàng chín hạt mồ hôi..."
Cuộc sống với họ thật tuyệt, họ biết buông xả những gánh nặng cuộc đời để sống tốt hơn, dù bận rộn trăm công nghìn việc, dù là công nhân, nông dân hay doanh nhân, mỗi độ tết đến xuân về họ lại tạm gác mọi việc để về xum họp với gia đình, bên nồi bánh chưng, bên bếp lửa hồng, những tiếng cười rộn rã - đó là giá trị cuộc sống!
Đất nước con người nơi đây không bao giờ chịu khuất phục trước mọi khó khăn gian khổ. Nếu ai đó đã từng đi qua Miền Trung nắng và gió, gặp gỡ những người dân nơi đây, họ đối diện với sóng gió bão bùng như cơm bữa, trên nét mặt của họ vẫn hiển hiện nụ cười tươi thắm.
Nếu chúng ta ngược dòng lên Tây Bắc - ở nơi đó họ không cần nhà lầu xe hơi, không cần sơn hào hải vị, không cần quá nhiều vật chất! - Có một vài nhà tu hành đi qua đó, họ nghĩ rằng dường như nơi đây là nơi của những vị thần tiên đắc đạo, họ đã buông bỏ những lợi danh trong đời và sống an vui.
Xuôi về Miền Nam sông nước, để nghe giọng hò đêm trăng, để thấy con người và thiên nhiên hòa quyện, đọc truyện ngắn "Rừng Cà Mau" để thấy rằng cuộc sống thật ngọt ngào ngay trong chốn gian lao.
Những Con Người Việt Nam ấy, sao nhỏ bé mà gan lì, đi suốt chiều dài lịch sử đấu tranh dân tộc để thấy được sự kiên cường bất khuất.
Những Con Người Việt Nam ấy, Họ không bao giờ chịu thua kém bạn bè năm châu, Họ dám sống, dám vươn lên. Đến thủ đô Hà Nội xưa và nay, ta thấy dự đổi thay từng ngày! Đến Sài Hòn hoa lệ để thấy sự đi lên từng ngày, và đến Đà Nẵng để nhìn bức tranh sau cơn bão lịch sử 1997, với toàn cảnh bây giờ ra sao! Về vùng đất Tây Nguyên, để xem lễ hội văn hóa, ngày nay lại thêm lễ hội Cafe Tây Nguyên!..., Về Hoàng Sa và Trường Sa để gặp những cư dân xa bờ đằm thắm và vẹn tình nước non! ...
Họ - những Con Người Việt Nam ấy! thật đáng để tự hào! thật đáng để sống! thật đáng để hưởng trọn niềm hạnh phúc trọn vẹn!
Họ không phải là những người tham lam hay là ích kỷ, mà họ là một dân tộc thống nhất, họ là những con người thông minh và chăm chỉ! Họ sẵn sàng và biết cách thay đổi phương pháp làm việc để cải thiện chất lượng cuộc sống nhưng vẫn giữ được nét văn hóa từ ngàn xưa!
Họ phấn đấu trở nên thành công và giàu có không phải để được người khác tán dương, cũng không phải để hưởng thụ, mà họ đang báo hiếu cho tổ tiên ông bà và lót đường cho con cháu của họ có được nền tảng tốt hơn!
Họ - Những Con Người Việt Nam ấy! mang đến giá trị sống thực sự!
Việt Nam ơi! Yêu mãi ngàn đời, yêu lũy tre xanh...
Tạ ơn Trời Đất Thánh Thần!
By Duong Kiyosaki
Post a Comment